Viễn Phương

Về thăm Huế






Vô Thành Nội nhạt nhòa con nắng hạ
Phố xưa buồn sao lạ cảnh tình trông
Bước chân sa hồn trôi nổi bềnh bồng
Thương nhớ lắm ngày em ra Ái Tử

Tường mây trắng ẩn mờ cô thôn nữ
Nhớ xưa Hàn Mạc Tử dưới trời mơ
Vườn ai xanh tắm mát cõi hồn thơ
Từng nét ngọc đậm đà hương trinh thắm

Hàng phượng đỏ ngút cao chiều rực nắng
Hoàng hôn về lạnh vắng tỏa mờ sương
Người ra đi còn lại mối tơ vương
Đò Vĩ Dạ trăng ngà soi bóng lẻ

Về thăm Huế!-Ngày về ôi vắng vẻ
Bến Ngự buồn lặng lẻ bóng hàng dương
Dòng sông xưa đò vắng khách sầu vương
Lên Bạch Hổ hương sương mờ nhân cảnh

Anh thương Huế!-Thương em tình trống lạnh
Một thoáng nào lòng chạnh nhớ vu vơ
Tà áo bay phơi phới dáng ngây thơ
Sân Đồng Khánh say mơ hồn trinh nữ

Sương tuyết đã phủ mờ thân viễn xứ!...
Anh một đời ấp ủ ước mơ tan
Chừ em mô?-còn nhớ bến Hương Giang?
Chuông Thiên Mụ ngân vang lầu vọng nguyệt

Viễn Phương

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 6 tháng 5 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "Về thăm Huế"